Lịch sử Pha_chế_rượu

Trong lịch sử, pha chế là một nghề có uy tín thấp. Công việc này được nhìn nhận qua lăng kính về các vấn đề đạo đức và các ràng buộc pháp lý khác nhau liên quan đến việc phục vụ đồ uống có cồn.[2]

Những người tiên phong trong nghề pha chế như một nghề nghiêm túc xuất hiện vào thế kỷ 19. "Giáo sư" Jerry Thomas đã tạo dựng hình ảnh của người pha chế như một chuyên gia sáng tạo. Harry Johnson đã viết một hướng dẫn pha chế và thành lập cơ quan tư vấn quản lý quán bar đầu tiên.

Vào đầu thế kỷ 20, ít hơn một nửa số nhân viên pha chế ở Luân Đôn là phụ nữ, ví dụ như Ada Coleman. Những cô gái phục vụ ở quán rượu (barmaids) thường là con gái của các thương nhân hoặc thợ cơ khí hoặc đôi khi là những cô gái trẻ từ tầng lớp "better-born", những người đã "sử dụng vốn tự có của mình" và cần thu nhập.[3]

Nghề pha chế nói chung là nghề tay trái, được sử dụng làm công việc nối tiếp cho sinh viên để có được trải nghiệm của khách hàng hoặc tiết kiệm cho học phí tại đại học.[4] Lý do cho điều này là bởi vì người pha chế ở các quốc gia có văn hóa đưa tiền tip như CanadaHoa Kỳ, có thể kiếm tiền đáng kể từ tiền boa của họ.[5] Tuy nhiên, quan điểm về nghề pha chế như một nghề nghiệp đang thay đổi trên toàn thế giới, và nghề pha chế đã trở thành một nghề từ sự lựa chọn hơn là sự cần thiết. Công việc nà bao gồm lĩnh vực đào tạo chuyên biệt- Trường Bartender Châu Âu hoạt động tại 25 quốc gia.[2]

Các cuộc thi cocktail như World ClassBacardi Legacy được tổ chức để ghi nhận người pha chế tài năng trong thập kỷ qua và những người pha chế này cùng với những đồng nghiệp đã truyền bá tình yêu của cocktail và lòng hiếu khách trên toàn thế giới.[6] Chuyên viên pha chế Kathy Sullivan chủ sở hữu của Sidecar Bartending đã bày tỏ những khó khăn khi trở thành một người pha chế chính, so sánh bạn với đồ uống bạn làm: Trong các thức uống mà bạn muốn cân bằng. Và bạn phải được cân bằng về thể chất, cảm xúc và tinh thần..” [7]